Truyền thống
Văn hóa

Tìm hiểu về Yokai - Những chú yêu quái nổi tiếng của Nhật Bản

Mục lục
1. Yokai là gì?
2. Lịch sử của Yokai
3. Ba Yokai (yêu quái) lớn nhất ở Nhật
4. Ba Yokai (yêu quái) xấu xa nhất ở Nhật
5. Sự khác biệt giữa yêu quái và ma là gì
6. 11 Yokai nổi tiếng của Nhật Bản


Nếu bạn là người yêu thích các cuốn truyện tranh Nhật Bản hoặc anime, hay bạn là người có niềm đam mê với văn hóa truyền thống, những câu chuyện dân gian của đất nước mặt trời mọc thì những nhân vật siêu nhiên, thần bí luôn gây được sự chú ý và thu hút mọi người bởi những câu chuyện truyền thuyết rất huyền bí. Vậy bạn nghĩ sao về Yokai - những yêu quái nổi tiếng của Nhật Bản có khả năng hoán đổi linh hồn, thay đổi hình dạng hay thậm chí là trừng phạt con người,... Trong bài viết hôm nay, chúng ta sẽ cùng tìm hiểu về lịch sử, nguồn gốc và đặc điểm của những Yokai nổi tiếng nhất đất nước mặt trời mọc.



1. Yokai là gì?

Yokai (妖怪 – Yêu Quái) là một loại quái vật và linh hồn siêu nhiên trong văn hóa dân gian Nhật Bản. Từ “Yokai” được tạo thành từ hai từ gốc Hán có nghĩa là “mê hoặc, hấp dẫn, tai họa” và “bóng ma, bí ẩn”. Yokai cũng được dùng để gọi chung cho Ayakashi (あやかし – Thủy quái), Mononoke (物の怪 – Quái Vật) hay Mamono (魔物 – Yêu Tinh).Trong thời cổ đại, người ta tin rằng, vạn vật dù đang sống hay là những vật vô tri đều ẩn chứa một linh hồn. Cho dù đó là cỏ cây, hoa lá, ngôi nhà, ngôi chùa, đình cho tới các dãy núi, hòn đá hay là dòng nước,...


Đối với người Nhật, Yokai không chỉ đơn giản là quỷ, chúng là hiện thân của một số khoảnh khắc và cảm xúc của con người như hoang mang, sợ hãi, ích kỷ, lòng tham hoặc một số hiện tượng siêu nhiên không thể giải thích được.


2. Lịch sử của Yokai

Lịch sử của yêu quái bắt nguồn từ thời cổ đại. Trong các cuốn sách lịch sử như "Kojiki" và "Nippon Shoki" đã mô tả về ma quỷ, rắn và các hiện tượng bí ẩn đã được nhìn thấy. Trong thời kỳ Heian, có một số bộ sưu tập truyện kể trong đó các truyện kể bí ẩn như "Konjaku Monogatari Shu". Vào thời Trung cổ, với sự ra đời của hội họa thông qua những bức tranh và Otogi-zoshi, yêu quái được miêu tả và khắc họa rõ nét hơn về hình dáng và đặc điểm của chúng.


Cứ như vậy, sự xuất hiện của Yokai đã tồn tại trong văn hóa dân gian Nhật Bản trong nhiều thế kỷ, nhưng đến thời Edo (thế kỷ 17-19), chúng mới bắt đầu được nhìn thấy rộng rãi trong nghệ thuật. Cùng với sự phát triển của ngành công nghiệp in ấn, những hình ảnh Yokai lại càng trở nên rộng rãi và phổ biến hơn khi các tác phẩm từ hội họa, truyện tranh và tiểu thuyết càng trở nên thịnh hành và đến gần hơn với mọi người.




Một trong những ví dụ lâu đời nhất của về Yokai là Hyakki Yagyo Zu -  các bức tranh vẽ vào thế kỷ 16 miêu tả một đại dịch quái vật Nhật Bản tên là Bách Quỷ Dạ Hành. Điều này đã hình thành cơ sở cho bộ bách khoa toàn thư đầu tiên của Nhật Bản về các hình ảnh yokai vào thế kỷ thứ 18.


Sử dụng công nghệ in khắc gỗ mới được phát triển, Sekien - một học giả, một nhà thơ về văn hóa dân gian Nhật Bản vào thế kỷ 18 đã có thể sản xuất hàng loạt các hình minh họa về Yokai. Chúng ta có thể tìm thấy rất nhiều những bức vẽ và chú thích về từng câu chuyện của Yokai. Ví dụ như linh hồn tên là Shokuin trấn giữ Núi Tím Nam Kinh. Shokuin có hình dạng như một con rồng đỏ, mặt người, sừng sững trên ngọn núi cao hàng nghìn mét. Hay có thể kể đến bức tranh minh họa về Kiyohime - một người phụ nữ yêu một thầy tu và bị biến thành một con quỷ rắn đáng sợ sau cơn thịnh nộ của mối tình đơn phương.


Cho tới thời điểm hiện tại, các hình tượng và câu chuyện về Yokai không những vẫn còn được lưu truyền bởi người dân trong nước mà chúng còn thu hút sự quan tâm của rất nhiều vị khách quốc tế. Yokai cũng chính là nguồn cảm hứng bất tận cho các tác phẩm Anime và manga hiện đại của các tác gia nổi tiếng Nhật Bản, chính điều này cũng góp phần đưa hình tượng và những câu chuyện về Yokai được biết tới nhiều hơn bởi mọi người, cũng là góp phần đưa văn hóa truyền thống của Nhật Bản tới với bạn bè quốc tế.


3. Ba Yokai (yêu quái) lớn nhất ở Nhật

Katsumi Tada - một nhà nghiên cứu và nhà văn về Yokai, đã định nghĩa và liệt kê ba loại yêu quái lớn nhất của Nhật Bản bao gồm:


Qủy Yomotsu Shikome

Đây là một yêu quái trong hình dạng của một con người với sừng và răng nanh. Những con quỷ ở Nhật Bản bắt đầu với một con quỷ ẩn tên là Shikome Yomotsu trong "Kojiki".




Kappa
Theo thần thoại Nhật Bản, Kappa là một trong những Thủy thần (Suijin) - những sinh vật siêu nhiên sống ở vùng nước ngọt như ao, hồ, suối, giếng hay các công trình thủy lợi. Đặc biệt, sinh vật tên Kappa này có thể sống được cả ở dưới nước và trên cạn. Nhiều người cho rằng nguồn gốc của Kappa bắt nguồn từ thần thoại Trung Quốc. Thế nhưng hầu hết các truyền thuyết về Kappa lại được lưu truyền và phổ biến tại Nhật Bản. Sinh vật kỳ lạ này được cho là nắm giữ sức mạnh ma thuật có thể được sử dụng cho cả mục đích thiện và ác.


Mỗi vùng có một mô tả khác nhau về Kappa, nhưng hầu hết các đặc điểm nhận dạng đều giống nhau. Vì “Kappa“ có nghĩa là “Đứa trẻ nước" nên Kappa được cho là có kích thước tương đương với một đứa trẻ  (không cao quá 1.5m) và vóc dáng tương đối nhỏ. Đầu tóc bờm xờm như kiểu đầu úp bát, mũi dài khoằm, miệng nhọn như mỏ quạ, mặt và mắt tròn, có râu màu nâu dưới cằm, da xanh xám và có thể thay đổi màu sắc tùy theo môi trường, tay chân có 5 ngón và có màng, có mai trên lưng, bụng có chiếc túi để chứa đồ, thân thể có mùi tanh như cá.




Dân gian truyền nhau rằng, Kappa có tính cách giống một đứa trẻ nghịch ngợm và rất thích chơi khăm. Những trò đùa của chúng có rất nhiều mức độ từ vô hại như tạo ra tiếng xì hơi, tốc tà áo Kimono của phụ nữ cho đến những trò chơi bạo lực và tàn ác với con người, động vật như dìm chết gia súc và trẻ nhỏ, uống máu nạn nhân và tấn công tình dục phụ nữ.


Tengu

Trong nghệ thuật truyền thống, Tengu được miêu tả như là một sinh vật giống người với mỏ chim dài hoặc là cái mũi như cái mỏ, có cánh và lông đuôi sau lưng, có móng vuốt. Một vài bản vẽ lại tái hiện chúng có móng có vảy, môi, tai nhọn, miệng đầy răng sắc nhọn, chân chim 3 ngón. Giống như những người quái vật khác, chúng thường được gắn kết với màu đỏ. Tuy có hình dạng khá giống người, tengu lại có cách sống khá giống loài chim. Chúng nở ra từ những quả trứng rất lớn và làm tổ ở các cây cổ thụ trên núi cao. Có điều lạ là hầu hết các truyện kể về tengu đều miêu tả chúng dưới hình dạng đàn ông.


Ngày nay, du khách có thể dễ dàng nhìn thấy hình ảnh Tengu tại những ngôi đền, chùa trên núi với ý nghĩa là hiện thân con người khao khát ở một nơi yên lành trong những ngọn núi hùng vĩ . Duy nhất một ngọn núi cùng tên Tengu ở thành phố cảng Otaru trên vùng Bắc Hải Đạo (Hokkaido), là nơi có đền thờ Thiên Cẩu với gương mặt khổng lồ và bộ sưu tập hơn 700 mặt nạ Thiên Cẩu độc đáo từ khắp Nhật Bản.


4. Ba Yokai (yêu quái) xấu xa nhất ở Nhật

Shuten Doji

Nguồn gốc của Shuten Doji được dân gian lưu truyền với nhiều dị bản. Một trong số đó kể rằng cha của Shuten Doji là một người đàn ông tên Ibuki Yasaburo - là một gã lưu manh, hằng ngày hắn đều uống rượu, đến đêm lại lẻn vào phòng ngủ của con gái vị võ sĩ nọ, cuối cùng khiến cô gái này có thai. Đứa bé được sinh ra và đặt tên là Ibuki Doji (伊吹童子). Vừa sinh ra đứa bé đã có tóc và răng, và biết uống rượu. Khi đứa trẻ lên 7 tuổi, vị võ sĩ nọ phát hiện ra cha của nó chính là Yasaburo, liền giết chết Yasaburo và đem nó gửi vào chùa nuôi dưỡng. Đứa bé lớn lên và trở thành thiếu niên vô cùng đẹp trai, làm biết bao phụ nữ say mê. Tuy nhiên, hắn chỉ chơi đùa với họ, thậm chí còn đốt đi những bức thư tình họ viết cho hắn. Làn khói từ những bức thư bị đốt ấy trở thành oán niệm trong tâm trí họ, còn hắn bỗng trở thành dáng hình của quỷ. Lúc này hắn chuyển đến sinh sống tại núi Oe và tự xưng là Shuten Doji. Từ đó hắn phụng mệnh của ác quỷ và tấn công Kyoto, ăn thịt người dân vô tội.




Thuận theo mệnh lệnh của Thiên Hoàng, võ tướng Minamoto no Yorimitsu lên đường tiêu diệt Shuten Doji bằng cách dụ hắn uống rượu độc. Tương truyền rằng linh hồn của Shuten Doji ăn năn hối lỗi, từ đó chiếc đầu được chôn đã trở thành vị thần “chữa trị các bệnh từ cổ trở lên", và được người dân thờ cúng.


Tamamo-no-mae

Hay còn được biết đến là Cửu Vĩ Hồ - Cáo chín đuôi, chắc hẳn đây là nhân vật mà các du khách Châu Á không còn cảm thấy xa lạ gì. Tamamo-no-Mae đã từng là một người phụ nữ được Hoàng đế Toba yêu thích trong thời Heian bởi vì sắc đẹp khiến người khác phải say đắm cùng vốn kiến ​​thức sâu rộng và tài năng hiếm có.  Không lâu sau, Thiên Hoàng lâm bệnh nặng. Các thầy thuốc không ai hiểu được nguyên nhân căn bệnh của ông Cuối cùng, Onmyoji chính là người đã phát hiện ra thân phận của nó và cũng tìm ra nguyên nhân bị bệnh của Thiên Hoàng là vì Tamamo-no-Mae. Tamamo-no-Mae biến mất dưới hình dạng một con cáo chín đuôi mặt trắng, lông vàng. Con cáo chín đuôi này đã lấy mạng người và động vật để ăn thịt. Điều này khiến mọi người sợ hãi, nhưng sau đó khi bị phát hiện ở Nasuno (tỉnh Tochigi), nó đã bị samurai đánh bại. Sự hình thành của truyền thuyết Tamamo-no-Mae này được cho là có trước thời kỳ Muromachi đầu tiên, và được mô tả trong "Shinmei Kagami".




Thiên Hoàng Sutoku được biết đến như là con trai cả của Thiên Hoàng Toba, nhưng sự thật mà ai ở thời đó cũng biết đó là Sutoku là con của vợ của Thiên Hoàng Toba và cha của ông - là cựu Thiên Hoàng Shirakawa (白河天皇). Shirakawa ép Toba phải nhường ngôi lại cho Sutoku để dễ bề kiểm soát từ phía sau. Sau khi Shirakawa qua đời thì Toba lợi dụng thời cơ xúi giục Sutoku nhường ngôi lại cho con ruột của Toba, là Konoe.




Sau khi Toba qua đời, các quan chức theo phe Sutoku nổi loạn, đứng dậy lật đổ chế độ của Thiên Hoàng Go-Shirakawa. Tuy vậy, cuộc chiến không cân sức nên phe của Sutoku đã bị bại trận hoàn toàn và ông bị đày ra khỏi hoàng cung. Những tháng ngày sau ông sống như một vị sư cho đến khi ông gửi một cuốn nguyên cảo cho Go-Shirakawa để cáo lỗi nhưng đã bị gửi trả lại. Ông đã cực kì tức giận và đã tự cắn lưỡi tự tử. Trong khi chảy máu đến chết, ông ta viết một câu nguyền rủa bằng máu của mình lên đế chế Nhật Bản và các Thiên Hoàng. Sau khi chết, ông đã hồi sinh lại, nhưng trở thành một yêu tinh, tóc và móng tay dài mãi không ngừng.


Sau khi chết với hình dạng yêu tinh, lời nguyền của ông bắt đầu trở nên có hiệu lực. Rất nhiều tai nạn đã xảy đến với xứ sở này, như động đất, lũ lụt, bão táp, bạo bệnh và hạn hán.


5. Sự khác biệt giữa yêu quái và ma là gì

Ma là chỉ linh hồn của người đã chết hoặc là một hình hài của một người đã chết không thể thành Phật. Trong quan niệm của người Nhật, ma thường là những linh hồn xuất hiện để giải tỏa những khúc mắc, sự giận giữ, oan uổng, thù hận hay ràng buộc khi họ còn sống. Người ta nói rằng ma lần đầu tiên xuất hiện trong các tài liệu vào nửa sau của thời kỳ Heian. Sau đó, các bức tranh yêu quái có thể được nhìn thấy rất nhiều trong các cuộn tranh của thời Kamakura và Muromachi, nhưng các hồn ma vẫn chưa được vẽ ở đây. Tuy nhiên, một tác phẩm trong đó có một hồn ma xuất hiện ở Noh, và ngay sau đó câu chuyện ma bắt đầu được lưu truyền.


Vào thời Edo, những câu chuyện ma quái đã trở nên thịnh hành hơn. Vào đầu thời Edo, hồn ma do Maruyama Okyo vẽ với hình ảnh tóc rối và mặc đồ trắng muốt.  Bên cạnh đó còn có sự ra đời của những kiệt tác về ma như "Ametsuki Monogatari," "Botan Dango" và "Yotsuya Kaidan", tranh mực và tranh ukiyo-e đã được các họa sĩ Edo.


Cũng theo quan niệm dân gian của người Nhật, yêu quái thường có sức mạnh và quyền lực lớn hơn so với ma. Yêu quái thậm chí còn có thể tiêu diệt, sai khiến và điều khiển các linh hồn ma làm việc cho mình.


6. 11 Yokai nổi tiếng của Nhật Bản

Azukiarai
Một Yokai khá nổi tiếng đối với người dân Nhật -  Azukiarai được cho là một yêu quái có hình dạng giống như một đứa trẻ bị khuyết tật và thường xuyên xuất hiện tại các bờ sông hoặc suối đề rửa đậu đỏ. Người ta nói rằng đôi khi còn nghe thấy một bài hát rất ai oán bên khu suối hay trong rừng sâu: “ Azuki Togo ka, Hito totte kuo ka, Shoki Shoki - " tôi rửa đậu azuki của tôi, hay tôi nên vồ lấy một người nào đó để ăn ?”




Zashiki-warashi
Đây là một linh hồn dưới dạng một đứa bé từ 3 – 12 tuổi. Cái tên này được bắt nguồn từ trong tỉnh Iwate, nhưng truyền thuyết tương tự thì lại được tìm thấy khắp Nhật Bản.  Người ta nói rằng ngôi nhà nào có linh hồn của Zashiki-warashi trú ngụ thì gia đình nơi ngôi nhà đó sẽ được thịnh vượng, nhưng khi Zashiki-warashi rời đi thì ngôi nhà nơi gia đình đó sống sẽ rơi vào trong sự đổ nát. Zashiki-warashi chưa bao giờ được nhìn thấy. Tuy nhiên, ta có thể nhận biết sự hiện diện của nó thông qua những trò nghịch ngợm, phá phách khi mọi người đang ngủ như di chuyển những chiếc gối xung quanh và lung lay những chiếc giường. Tuy nhiên, nếu gia chủ có những hành động hoặc lời nói xúc phạm đến nó thì khi sự chịu đựng tới giới hạn, Zashiki-warashi không chỉ bỏ đi mà còn tạo ra những nghiệp chướng cho gia đình đó tới vài đời sau mới hết.




Umibozu
Có lẽ không có một loài yêu quái nào bí ẩn như Umibozu trong thần thoại Nhật Bản bởi chẳng ai có thể nhìn rõ được hình dạng thật của con quái vật này mà chỉ biết rằng nó sống ở biển. Mỗi khi xuất hiện, người ta chỉ kịp nhìn thấy phần cơ thể từ vai trở lên của Umibozu nổi trên mặt nước. Chúng có hình dáng giống một người đàn ông với làn da đen xì, đôi mắt to tròn và cái đầu trọc lốc như một nhà sư. Có lẽ vì thế mà nó có tên Umibozu (nhà sư đi biển). Ngoài hình dạng trên, loài thủy quái này còn có khả năng ngụy trang thành nhiều hình dạng khác như một chú cá nhà táng hay thậm chí người phụ nữ xinh đẹp nhằm dụ dỗ các thủy thủ cùng xuống nước vui đùa, sau đó nhấn chìm họ.




Ittan-momen - mảnh vải ma quỷ
Ittan-momen là một mảnh vải (hoặc cuộn giấy) dài khoảng 10m đã thành tinh.Theo truyền thuyết, Ittan-momen được tạo ra từ các đồ vật hoặc các vật lạ có niên đại khoảng 100 năm tuổi trở lên. Do đó, chúng có sự sống mãnh liệt và hiểu biết. Chúng có những chỗ rách tạo nên mắt, môi và răng do đó Ittan-momen được biết tới với một bộ mặt ghê rợn. Ittan-momen thường bay lượn trên bầu trời đêm và tấn công con người. Chúng áp sát nạn nhân và siết chặt họ bằng chính cơ thể của mình khiến họ nghẹt thở đến chết mới thôi.




Kodama là một quan niệm tín ngưỡng vô cùng lâu đời ở đất nước mặt trời mọc. Nó được truyền miệng trong dân gian từ trước khi Nhật Bản bắt đầu có chữ viết. Kodama ngày xưa được xem là những vị thần trú ngụ trong thân cây. Chúng không liên kết với duy nhất một cây mà có thể tự do di chuyển từ cây này sang cây khác, đi khắp khu rừng để làm nhiệm vụ canh gác, bảo vệ và giữ gìn sự cân bằng của thiên nhiên. Tuy nhiên, một số người khác lại cho rằng thực chất Kodama trú ngụ trong một thân cây riêng của mình và cái cây ấy có hình dạng như bất kỳ cái cây nào khác trong khu rừng. Tương truyền rằng, tai ương sẽ ập xuống những thợ mộc vô tình đốn ngã một thân cây nơi có Kodama trú ngụ. Họ chỉ có thể nhận ra sự ẩn thân của các Kodama trong thân cây qua dòng nhựa đỏ như máu chảy ra từ vết đốn.


Bên cạnh đó, Kodama còn tồn tại dưới dạng thể của âm thanh, đó là những tiếng vang vọng lại nơi cánh rừng, núi, thung lũng. Tiếng của những thân cây ngã xuống được xem là tiếng than khóc ai oán của những Kodama. Dẫu cho ở hình dạng nào đi nữa thì Kodama đều được cho là có năng lực siêu nhiên, chúng có thể ban phước hoặc nguyền rủa người thường. Kodama khi được thờ phụng và tôn kính sẽ bảo hộ cho những ngôi nhà và làng xã. Ngược lại, những kẻ cả gan bạc đãi hay khinh thường các Linh Mộc sẽ dính những lời nguyền rủa chết chóc.


Nekomata

Là một quái vật mèo khá độc ác, bởi lẽ, Nekomata trước kia từng là một con mèo hoang bị bỏ rơi trên núi, sau một thời gian dài, nó thành tinh và trở thành yêu quái. Truyền thuyết kể rằng, mỗi khi đêm đến, đôi mắt tinh ranh của con quái vật này sẽ chờ những con mồi đơn độc trong bóng tối và rình rập rồi xé xác con mồi, ăn thịt họ.  Trong các bức tranh cổ ngày xưa cũng miêu tả rất nhiều hình ảnh của Nekomata. Chúng có thể biến hình và hóa thân thành những thiếu nữ xinh đẹp, các nàng Geisha để lừa đàn ông và sau đó ăn thịt hoặc hút máu họ.




Narigama Một yêu quái có hình dạng khá kỳ lạ, với chiếc đầu giống như chiếc ấm đun nước, cơ thể được bao phủ bởi một lớp lông đen, tay và chân dài, có móng vuốt sắc nhọn.


Người ta biết rất ít về bản chất thực sự của Narigama, tuy nhiên có một số giả thuyết tồn tại. Chúng thường được miêu tả khi đi cùng với các phó tang thần khác trong các hình minh họa về Bách Quỷ Dạ Hành. Tài năng tuyệt vời nhất của Narigama là khả năng dự đoán tương lai. Đúng như tên gọi của chúng, chúng bắt đầu phát ra âm thanh khi được đốt nóng trên ngọn lửa. Khi nước bên trong bắt đầu sôi, Narigama sẽ bắt đầu kêu lên như tiếng động vật.


Nurarihyon

Hay còn được biết đến là Bách Dạ Quỷ - là một yêu quái bí ẩn nhưng lại có sức mạnh và phép thuật rất cao siêu. Nurarihyon được biết đến như là chỉ huy tối cao của tất cả các quái vật và yêu quái - bọn chúng răm rắp nghe lời ông ta và dành cho Nurarihyon sự tôn trọng, cũng như vị trí lãnh đạo trong tất cả các cuộc hội họp của yêu quái. Nhìn chung, ông ta trông khá hiền lành dù có cái đầu kì lạ thon dài hình quả bầu. Khuôn mặt ông ta được miêu tả khá nhăn nheo và cau có, giống như sự kết hợp của một ông già và một con cá trê vậy. Quần áo trên người ông ta rất thanh lịch - thường là một bộ kimono bằng lụa lộng lẫy hoặc là áo choàng của một nhà sư trụ trì. Nurarihyon cũng có phong thái trầm tĩnh, đạo mạo của một người đàn ông lớn tuổi.




Nue
Trong truyền thuyết, Nue là một con vật to lớn, hình thù dị hợm, mang trên mình bộ phận của rất nhiều các loài vật khác. Quái vật rắn với mặt khỉ, thân chó gấu trúc, chân tay hổ chính là hình ảnh được khắc họa trong các bức vẽ cổ. Người ta kể rằng, năm 1153, hoàng đế Konoe gặp những cơn ác mộng mỗi đêm và đổ bệnh. Sau này, một người tài giỏi là Yorimasu Minamoto phát hiện ra mỗi khi vua ngủ, một đám mây đen lại bay tới trên cung điện. Ông ta bắn tên vào đó, một con Nue chết và vua Konoe khỏi bệnh.




Nurikabe
Theo dân gian, các hiện tượng siêu nhiên là một mối đe dọa lớn đối với người dân Nhật Bản vào ban đêm. Mối đe dọa đó tương đương với sự tấn công của động vật hoang dã hay kẻ cướp ngày nay. Ánh sáng duy nhất dẫn đường cho bạn thường là Mặt trăng và các ngôi sao, điều này đồng nghĩa với việc, những người đi trong bóng tối sẽ bị lạc đường. Người xưa cho rằng, con quái vật có tên Nurikabe chính là nguyên nhân của những điều rắc rối trên.




Nurikabe là những con quái vật có hình dạng giống như một bức tường xuất hiện trên đường đi. Nó thường tàng hình để chặn người đi đường, buộc họ phải đi xung quanh. Thậm chí nếu bạn cố gắng đi theo một con đường khác thì bức tường cũng sẽ dần cao hơn và di chuyển theo. Người ta nói rằng, bất cứ ai gặp phải một Nurikabe có thể bị lạc cả ngày.


Gashadokuro
Với hình dạng khá kỳ dị, một bộ xương đói với chiều cao gấp 15 lần so với một người bình thường. Chúng được sinh ra từ những người bị chết đói, hoặc những người lính tử trận trong các trận chiến mà không được chôn cất. Sau khi chết đi, cơn đói vẫn bám theo chúng, vì vậy, Gashadokuro thường tìm đến các làng quê, khu rừng để bắt lấy những người đi một mình trong đêm để hút máu và ăn thịt họ.




Chính vì mang trong mình nỗi oán hận từ kiếp trước nên Gashadokuro chất chứa trong mình sự tức giận kinh hoàng và thèm khát máu của con người. Tuy to lớn nhưng Gashadokuro  lại di chuyển rất nhẹ nhàng và tàng hình trước mắt người thường. Chỉ khi bạn nhận ra có những tiếng chuông leng keng kỳ lạ từ đằng sau thì đã quá muộn. Trong các bức tranh cổ và tư liệu để lại, con quái vật to lớn này sẽ dùng tay nhấc bổng bạn lên và ngay lập tức cắn đứt đầu nạn nhân rồi uống sạch máu của họ.


Bài viết liên quan